NỘI DUNG
Khái quát về đặc điểm xây dựng nhân vật của văn học lãng mạn phương Tây thế kỉ XIX
Khái quát về nghệ thuật xây dựng nhân vật trong văn học
Nhân vật là một yếu tố vô cùng quan trọng, không thể thiếu đối với mỗi tác phẩm văn học. Để xây dựng thành công một hình tượng nhân vật, các nhà văn phải xây dựng, khai thác nhân vật từ đa chiều, đa góc độ: từ xuất thân, đến ngoại hình, đến tình huống,… Tuy nhiên, để xây dựng một hình tượng nhân vật thành công, tác giả cần khắc họa được rõ nét về tính cách đặc trưng của nhân vật.
Như Hegel đã từng nói, “Tính cách là điểm trung tâm của mối quan hệ giữa nội dung và hình thức” và Dostoievski cũng đã từng khẳng định “Đối với nhà văn, toàn bộ vấn đề là ở tính cách”, tính cách là một yếu tố vô cùng quan trọng trong khắc họa hay xây dựng hình tượng nhân vật. Tính cách chi phối mọi hành vi, lời nói, hành động, tâm lý hay phẩm chất của con người. Bởi vậy khi khắc họa thành công tính cách đặc thù của nhân vật, nhà văn đã thành công trong xây dựng nhân vật.
Đặc điểm xây dựng nhân vật trong văn học lãng mạn phương Tây thế kỉ XIX
Tác giả Aurore Dupin đã từng cho rằng “văn học lãng mạn phương Tây thế kỉ XIX thường đi sâu vào khắc họa tính cách nhân vật. Tính cách nhân vật trong văn học lãng mạn không phải định hình, cũng không đọng lại ở loại hình, mà phải mang cá tính sắc nét” [4]. văn học lãng mạn phương Tây thế kỉ XIX khắc họa nhân vật là “con người nếm trải”, họ có lý trí, có phẩm chất, thậm chí là những bi kịch như trong cuộc sống của con người. Đồng thời, Nhân vật trong văn học lãng mạn phương Tây thế kỉ XIX cũng được xây dựng thông qua sự chiêm nhiệm về thời thế, cuộc đời, con người, đôi khi là qua quá trình diễn biến tâm lí, tiểu sử cá nhân.
Nhân vật trung tâm trong các sáng tác thuộc trào lưu văn học lãng mạn thường là những con người phản kháng, đấu tranh để thoát khỏi áp bức, bất công, hướng tới một tương lai tốt đẹp.
Nghệ thuật xây dựng nhân vật trong văn học lãng mạn phương Tây thế kỉ XIX mang tính cổ điển, nhân vật nhất quán với tính cách của mình. Tính cách của các nhân vật cũng thường được đẩy tới những thái cực đối lập nhau, có sự tương phản rõ rệt.
Tuy nhiên, theo Daphnee Vigny “Nghệ thuật xây dựng nhân vật của văn học lãng mạn phương Tây ở thế kỉ XIX không chú ý xây dựng nhân vật điển hình trong hoàn cảnh điển hình, nó là cá nhân dị biệt, ngẫu nhiên, bất chấp sự vận động của hoàn cảnh khách quan”.
Đọc tiếp: Quan niệm nghệ thuật về nhân vật của văn học lãng mạn phương Tây phần 3