Câu "Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn" là một câu tục ngữ Việt Nam thể hiện ý nghĩa về tính cách và phẩm chất của một người.
Cụm từ "gần bùn" ở đây mang ý nghĩa mô tả một môi trường bẩn thỉu, không trong sạch. Trong khi đó, "hôi tanh mùi bùn" lại mang ý nghĩa mô tả mùi hôi thối, khó chịu từ môi trường đó. Vậy, nếu một người ở gần một môi trường bẩn thỉu nhưng không để cho tính cách hay hành vi của mình bị ảnh hưởng bởi môi trường đó thì người đó được coi là "không hôi tanh mùi bùn".
Từ câu tục ngữ này, ta có thể thấy được ý nghĩa của tính cách và phẩm chất trong cuộc sống. Nó cho thấy rằng một người có tính cách tốt, đức hạnh, không bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh, không để cho những tác động tiêu cực của xã hội ảnh hưởng đến bản thân mình. Ngược lại, một người có tính cách xấu, đạo đức suy đồi thì dù sống trong môi trường trong sạch thì vẫn sẽ tỏ ra không đáng tin cậy và khó gần gũi.
Tóm lại, câu tục ngữ "Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn" giúp chúng ta nhận thức rằng để trở thành một người tốt, chúng ta cần có một tính cách đức hạnh, không để cho những ảnh hưởng tiêu cực từ xã hội ảnh hưởng đến mình, vì chỉ có như vậy mới đạt được sự tôn trọng và tin tưởng từ những người xung quanh.