Kết luận
Bằng trí tưởng tượng phong phú kết hợp với kiến thức về lịch sử, văn hóa thế giới, đặc biệt là các kiến thức về thám hiểm, lịch sử phát triển ngành hàng hải, Oda Eiichiro đã tạo ra một thế giới hải tặc đồ sộ, phong phú và đa dạng với không gian rộng lớn và không ngừng được mở rộng. Không gian nghệ thuật của bộ truyện này luôn được mở rộng, không chỉ mở ra những chân trời mới cho nhân vật chính chinh phục, khám phá, phát triển bản thân để thực hiện ước mơ của mình mà còn tạo nên vô vàn những bí ẩn cho người đọc suy ngẫm và phán đoán. Hướng tới đối tượng lứa tuổi thanh thiếu niên, thời gian nghệ thuật trong bộ truyện này vận động không quá phức tạp, không quá khó để có thể nắm bắt. Theo dõi xuyên suốt bộ truyện theo mạch thời gian tuyến tính, độc giả có thể chứng kiến toàn bộ hành trình phiêu lưu cũng như sự trưởng thành của Luffy và băng hải tặc Mũ Rơm một cách đầy đủ và trọn vẹn nhất. Cũng nhờ cách sử dụng thời hiện tại và thời quá khứ một cách có chủ đích và linh hoạt, Oda Eiichiro đã vẽ lên một thế giới muôn màu muôn vẻ với những nhân vật muôn màu muôn vẻ, mọi hành động của nhân vật đều mang tính động cơ, không vô thức, khó hiểu mà rất dễ để nắm bắt, rất dễ để thấu cảm. Không gian nghệ thuật rộng lớn, bao la, đồ sộ, muôn màu muôn vẻ và thời gian nghệ thuật tuyến tính, dễ nắm bắt xoay quanh nhân vật chính chính là những yếu tố giúp cho bộ truyện luôn được yêu thích và đón nhận.
Đọc tiếp: Không gian và thời gian nghệ thuật trong Onepiece phần 1