Tóm tắt: Onepiece, hay ở Việt Nam còn có một tên gọi khác là “Đảo Hải Tặc” là một bộ truyện tranh (manga) của Nhật Bản của tác giả Oda Eiichiro, ra mắt số đầu tiên vào ngày 19 tháng 7 và hiện tại vẫn đang được phát hành tại Nhật Bản và trên khắp thế giới với số lượng người hâm mộ đông đảo mà chủ yếu là giới trẻ. Bên cạnh dàn nhân vật đông đảo, đặc sắc, Oda Eiichiro đã vẽ nên một thế giới Onepiece vô cùng sống động, hấp dẫn với dòng thời gian đan xen giữa quá khứ và hiện tại xoay quanh hành trình phiêu lưu đi tìm kho báu của băng hải tặc Mũ Rơm với thuyền trưởng là cậu thiếu niên Monkey D. Luffy. Onepiece là một tác phẩm có kết cấu chương hồi (arc – chap), có nghĩa là mỗi chương hồi sẽ mở rộng ra các chiều kích của tác phẩm. Không gian nghệ thuật trong Onepiece là một không gian đồ sộ, đa màu sắc, đa văn hóa với những hiện tượng kỳ bí, siêu nhiên. Thời gian nghệ thuật trong bộ truyện này tuy ít có sự chuyển biến, xáo trộn trong dòng thời gian tuyến tính nhưng góp phần rất lớn trong việc xây dựng hình tượng các nhân vật. Từ góc độ ký hiệu học, bài viết này sẽ phân tích cấu trúc không gian, thời gian trong bộ truyện tranh Onepiece nhằm phần nào lý giải cho sức hút của bộ truyện này đối với công chúng.
Mở đầu:
Đứng từ góc độ loại hình nghệ thuật, ở đây có thể coi manga như là một loại hình nghệ thuật giao thoa giữa văn học và hội họa, giữa hai loại hình nghệ thuật không gian và thời gian, các tác giả vẽ truyện tranh không tập trung vốn ngôn từ của mình vào tả mà dành số từ đó cho việc diễn đạt các đoạn hội thoại của nhân vật theo cách trực quan nhất hay các phần tự sự của người dẫn chuyện. Trong một trang của truyện tranh, khoảng trống dành cho hội thoại (ngôn ngữ) bị hạn chế, thay vào đó, việc xây dựng thế giới là nhiệm vụ của hội họa – loại hình nghệ thuật không gian với những khung hình có tỷ lệ khác nhau. Điều đó giúp cho người đọc có thể hình dung về thế giới, về không gian, bối cảnh một cách trực quan nhất. Truyện tranh cũng mang những đặc tính của loại hình nghệ thuật thời gian giống như văn học. Truyện tranh cũng có cốt truyện, nhân vật và có dòng thời gian vận động theo sự sắp xếp và tổ chức của tác giả. Nhìn chung, truyện tranh là sự kết hợp giữa hai loại hình nghệ thuật truyền thống là hội họa và văn học nên chúng cũng mang những đặc điểm của một tác phẩm nghệ thuật, đó là được xây dựng dựa trên quan điểm của tác giả về thế giới, về con người. Thế giới trong Onepiece là một thế giới được lấy nguyên mẫu từ thế giới thực nhưng được sáng tạo, trở nên lạ hóa, kỳ bí hóa, thần kỳ hóa dưới bàn tay của tác giả. Thế giới đó cũng đầy đủ những trạng thái khắc nghiệt, những hiện tượng siêu nhiên là cơ sở tạo nên những mâu thuẫn xã hội được cài cắm trong cốt truyện. Diễn tiến theo mạch tuyến tính, thời gian trong Onepiece lại được xây dựng khá cố định, hầu như chỉ xoay quanh nhân vật chính để làm nổi bật hành trình phiêu lưu của nhân vật này.
Đọc tiếp: Không gian và thời gian nghệ thuật trong Onepiece phần 2