Người đàn bà với bản năng tính dục :
So với những cây viết cùng thời thì chủ đề mà tác giả đề cập tới trong truyện không phải là mới mẻ. Hình tượng người đàn bà với bản năng tính dục của mình được nhà văn khắc họa trong truyện ngắn là một kiểu đàn bà đáng thương hơn đáng trách . Người ta cũng phê phán ,xì xèo, là bởi ở vị trí của người đàn bà phận đi xuất khẩu lao động ấy mà không biết kiềm chế cơn dục vọng của mình mà gây ra chuyện ,dẫn tới cơ sự bị hầu tòa, nhục nhã thay cho cái nết con người phụ nữ Việt Nam vốn dĩ xưa nay nổi tiếng hy sinh, chịu đựng . Cái bản năng tính dục của Thị được tác giả nói tới đầu tiên ở chỗ Thị đẻ tòn tòn ba đứa con trong khi gia đình kinh tế thì khó khăn. Trong lời tâm sự với ông chủ Thị nói “Chị cũng là con người, cũng khao khát nhớ nhung… Họ bảo con người khác con vậ t là phải có lý trí. Có lý trí thì sẽ chiến thắng dục vọng. Ban đầu chị cũng tin nhưng sau thì chị chả tin. Chị đẻ 3 con rồi, không muốn đẻ nữa. Chị với chồng chị có lý trí rất cao là không đẻ nữa thìi không được chửa nữa. Thế mà chị vẫn bị chửa. Chửa rồi thì phải đi kế hoạch tội lắm. Chị với chồng chị không chiến thắng được dục vọng.”
Và ở một góc cạnh khác chính cái bản năng tính dục rất con người mà nó cũng là biểu hiện của sự sống , của sự hồi sinh . Với thằng bé Đức bị bỏ rơi trong rừng kia, Thị tưởng rằng nó tím tái người như người là đã chết rồi ,trong lúc chuẩn bị tiễn đưa nó về với lòng đất mẹ thì Thị sờ vào cái biểu hiện tính dục của thằng bé đó. Thị còn chắc chắn sờ và xác nhận bằng cả năm ngón tay , Thị thấy cái chim của thằng bé còn cứng , cứng tức là còn sống. Thị liền cởi chiếc áo ngực của mình ra(biểu hiện tính dục bản năng của Thị ) mà cho thằng nhỏ nó áp vào ngực mình, cho nó bú dòng sữa cạn . Và chính nhờ cái sự nhạy cảm về bản năng con người ấy mà Thị đã cứu sống được thằng bé. Thằng bé bú mút lấy dòng sữa thơm ngon của Thị, đón nhận sự sống mà chính Thị đã ban tặng cho nó .
Còn đối với ông chủ bị liệt kia, cũng được phục hồi bệnh liệt nhờ có bản năng từ Thị , đó là bản năng yêu thương mà trong đó có cả bản năng tính dục nữa. Như một liều thuốc thần kỳ vượt lên trên cả tài năng của khoa học, người đàn ông kia bỗng nhiên hồi phục một phần thân thể, đặc biệt là hồi phục chính cái bản năng sống sót và duy trì nòi giống rất con người ấy. Chính xác là từ sau khi được bà chủ phó thác, tin tưởng giao cho nhiệm vụ tắm cho ông chủ thì Thị mới có những tiếp xúc gần gũi, cơ hội bộc lộ cái “bản năng đàn bà” ấy. Những ngày đầu là tắm chỗ ấy của ông chủ Thị còn ngại , còn ngượng, nhưng sau là tập cho ông chủ bỏ bỉm, Thị quan sát và chuẩn đoán tình hình chỗ đó nhiều hơn , Thị cũng dần trở nên quen. Trong một lần nọ, Thị vẫn đang say sưa kể chuyện và đấm bóp cho ông chủ thì bắt gặp ánh mắt nhìn đăm đăm của ông chủ vào mình Thị giật mình đoán định nghĩ ông chủ muốn đi tiểu “Thị lấy bô hứng vào nhưng con giống con má nó không tiểu. Nó cất cao đầu gật gù. Thị nhìn đăm đắm vào nó như bị thôi miên. Nó đã lớn bổng lên mập mạp như củ dong riềng. Người thị bỗng nóng bừng. Thị thấy máu trong người thị chảy rào rào. Thị lại thấy hai cái tý thị co tròn lại, phía cửa mình nướ c đang ào ra. Thị bỏ chạy ra khỏi phòng. Thị ngồi xuống ghế và thấy da mặt mình tê bần.- Cu, cu tiểu đi. Được rồi. Hôm nay ngoan. Cu đừng trêu chị nhé. Cu làm chị tủi thân lắm đấy”.
Đọc tiếp: Hình tượng người đàn bà bản năng trong I am đàn bà phần 4